Đối với những người lính biển, lá cờ Tổ quốc như báu vật thiêng liêng mà người lính Hải quân nguyện gìn giữ bằng cả máu xương để khẳng định chủ quyền và tiếp thêm niềm tin cho dân tộc.
Cờ đỏ sao vàng – mệnh lệnh từ trái tim người lính biển
Trong không khí hân hoan kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, cờ Tổ quốc tung bay khắp mọi miền đất nước, trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước và khát vọng trường tồn. Giữa trùng khơi, trên những con tàu, nhà giàn DK1, lá cờ Tổ quốc càng thêm thiêng liêng – là linh hồn, là mệnh lệnh từ trái tim, là lời thề son sắt mà người lính Hải quân nguyện gìn giữ bằng cả máu xương để khẳng định chủ quyền và tiếp thêm niềm tin cho dân tộc.

80 năm trước, tại Tân Trào lịch sử, Quốc dân Đại hội đã thống nhất chọn cờ đỏ sao vàng làm Quốc kỳ, biểu tượng thiêng liêng của một dân tộc tự chủ, kiên cường và khát vọng hòa bình cháy bỏng. Để hôm nay, lá cờ ấy tung bay trên khắp mọi miền Tổ quốc, sắc đỏ cùng sao vàng năm cánh trở thành niềm kiêu hãnh Việt Nam, lan tỏa khí thế hân hoan, khơi dậy niềm tự hào dân tộc trong mỗi trái tim người Việt.
Đối với cán bộ, chiến sĩ Hải quân nói chung, Vùng 2 Hải quân nói riêng, những người ngày đêm canh giữ biển trời trên thềm lục địa phía Nam của Tổ quốc; Quốc kỳ không chỉ là biểu tượng thiêng liêng, mà còn là mệnh lệnh, là linh hồn, là niềm kiêu hãnh và danh dự bất khả xâm phạm. Lá cờ đỏ sao vàng ấy chính là hiện thân của Tổ quốc, để mỗi người lính nguyện gìn giữ, bảo vệ bằng cả trái tim và máu xương của mình.

Điều đó như một nguyên tắc bất di bất dịch, được khắc ghi trong Điều lệnh tàu Hải quân nhân dân Việt Nam, khi buộc phải rời tàu, Thuyền trưởng phải chịu trách nhiệm mang theo Quốc kỳ và các tài liệu quan trọng theo quy định. Trường hợp không thể mang theo tài liệu, thuyền trưởng bắt buộc phải hủy. Nhưng với Quốc kỳ thì nhất thiết phải mang theo, điều đó đủ để khẳng định cờ Tổ quốc có ý nghĩa lớn lao thế nào với mỗi người lính biển.
Trên boong tàu Hải quân, nghi thức chào cờ luôn là khoảnh khắc thiêng liêng nhất. Dưới lá cờ đỏ sao vàng tung bay ở vị trí trang trọng, cao nhất trên con tàu, toàn thể cán bộ, chiến sĩ cùng hướng về Quốc kỳ, cất cao Quốc ca và đọc 10 lời thề danh dự của quân nhân. Lá cờ Tổ quốc không chỉ là chứng nhân cho lời thề son sắt, mà còn tiếp thêm sức mạnh tinh thần, để mỗi người lính vững vàng trước sóng gió, sẵn sàng hy sinh, giữ trọn niềm tin với đất Mẹ thân yêu.
Không chỉ với những người lính Hải quân, mà với mỗi ngư dân Việt Nam, lá cờ đỏ sao vàng tung bay nơi mũi tàu cũng đã trở thành niềm tự hào lớn lao, là điểm tựa tinh thần giúp họ vững vàng trước biển cả mênh mông. Mỗi chuyến hải trình, con tàu với lá cờ Tổ quốc tung bay giữa biển trời, hiện diện như một “cột mốc sống” giữa trùng khơi, vừa khẳng định ngư trường truyền thống và thể hiện chủ quyền thiêng liêng, bất khả xâm phạm của dân tộc trên Biển Đông.
Những người lính ôm lá cờ Tổ quốc trong lòng biển
Trên các Nhà giàn DK1, những “pháo đài thép” kiêu hùng giữa biển khơi, lá cờ đỏ sao vàng không chỉ là biểu tượng chủ quyền bất khả xâm phạm, mà còn là linh hồn, là niềm tin bất diệt để cán bộ, chiến sĩ vững vàng nơi đầu sóng ngọn gió. Dẫu gió rít hay bão tố gầm thét, lá cờ ấy vẫn phần phật tung bay, như tiếng gọi thiêng liêng vọng về từ cha ông: “Biển này mãi mãi là của Việt Nam”.
Với những người lính Nhà giàn DK1, ký ức bi tráng về đêm 12/12/1998 vẫn hằn sâu trong trái tim. Cơn bão số 8 (Fathes) với sức gió trên cấp 12 đã cuồng nộ nhấn chìm Nhà giàn DK1/6 (Phúc Nguyên A), ba người con ưu tú của đất Việt là Đại úy Vũ Quang Chương – Chỉ huy trưởng, Chuẩn úy Lê Đức Hồng – Nhân viên Radar và Thiếu úy Nguyễn Văn An – Nhân viên Cơ điện đã mãi mãi nằm lại với biển khơi, như một bằng chứng lịch sử khẳng định chủ quyền của Tổ quốc.
Trước giờ phút sinh tử ấy, giữa tiếng gió rít và sóng biển dữ dội, Đại úy Vũ Quang Chương vẫn bình tĩnh, nở nụ cười hiên ngang, động viên, chỉ huy đồng đội thoát hiểm. Anh quyết định là người rời Nhà giàn sau cùng – như một sự lựa chọn của người chỉ huy đã nguyện hiến dâng trọn vẹn cho Tổ quốc.

Đồng đội còn nhớ mãi khoảnh khắc thiêng liêng khi dưới ánh đèn pin nhỏ nhoi, Đại úy Chương mở tủ, chọn lá cờ Tổ quốc mới nhất, ôm chặt chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh, rồi quấn lá cờ đỏ sao vàng vào người như bọc lấy niềm tin, như gói trọn hồn thiêng sông núi. Cùng chiến sĩ báo vụ Hoàng Văn Thủy, anh mang theo toàn bộ tài liệu mật và mười viên đạn pháo hiệu, lao xuống biển cả.
Hình ảnh người chỉ huy trưởng quả cảm, trong giờ phút đối diện cái chết vẫn mang theo lá cờ Tổ quốc, đã trở thành biểu tượng bất tử của lòng trung thành, của ý chí kiên cường và niềm tin sắt son.

Để rồi hôm nay, khi bình minh lên, lá cờ Tổ quốc từ từ được kéo lên đỉnh cột, hòa cùng tiếng Quốc ca hùng tráng và lời thề danh dự vang vọng giữa trời biển. Trong không gian mênh mông chỉ có sóng và gió, những người lính với gương mặt rám nắng, quân phục trắng tinh khôi đứng nghiêm trang hát “Đoàn quân Việt Nam đi…”. Tiếng hát ấy hùng tráng, dội vào lòng biển cả, ngân trong trái tim mỗi chiến sĩ tình yêu Tổ quốc nồng nàn.
Theo Congly.vn