Tiếng gió xua lặng lẽ trong bóng chiều, vắt vẻo trên những tán rừng xanh thẳm, nơi dòng suối Bhơm Lom hiền hòa chảy qua từng vạt lá. Đó là lời ru của đại ngàn bao đời ôm ấp con người, nuôi dưỡng từng mầm sống, nhưng giờ đây, nghẹn ngào, đứt quãng, tan vào khoảng không hoang hoải của những khối bê tông xám xịt giữa đại ngàn Trường Sơn.