Khi thành phố chìm trong giấc ngủ, chợ đầu mối Túc Duyên (TP. Thái Nguyên) vẫn sáng đèn, tấp nập xe hàng ra vào. Đây cũng là thời điểm mưu sinh xuyên đêm của những cửa vạn.
Giữa dòng chảy hối hả, những cửu vạn âm thầm khuân vác, gồng mình với công việc nặng nhọc để đổi lấy bữa cơm gia đình. Gần nửa đêm, những chiếc xe tải chở đầy nông sản nối đuôi nhau tiến vào chợ. Dưới ánh đèn cao áp, những người cửu vạn tất bật chạy đến, bám vào từng thùng hàng, gắng sức khiêng vác.
Tiếng hò nhau làm việc lẫn trong âm thanh nặng nề của hàng hóa xếp dỡ, nhịp điệu lao động không ngừng nghỉ cho đến rạng sáng.
Ông Nguyễn Văn Bình (52 tuổi, huyện Phú Lương, tỉnh Thái Nguyên) đã gắn bó với nghề này hơn 3 năm. Mỗi đêm, ông bắt đầu làm từ chập tối, chỉ kết thúc khi những chuyến xe cuối cùng rời đi.
Mỗi kiện hàng có thể nặng tới cả tạ, đôi tay chai sạn của ông phải bám thật chắc để không trượt tay. “Bao khoai, bao bắp cải toàn 50 – 60 kg trở lên, khiêng suốt đêm, có ai không mỏi mệt đâu. Nhưng chậm một chút là bị giục ngay”, ông Bình vừa nói, vừa lau vội mồ hôi trên trán.

Ở chợ này, cửu vạn phần lớn là người trung niên, có người đã ngoài 50 nhưng vẫn bám trụ. Họ làm việc theo ngày, tiền công phụ thuộc vào số lượng hàng hóa. Hôm nào nhiều thì kiếm hơn 300.000 đồng, ít thì chỉ vừa đủ ăn. Đêm nào vắng hàng, ai cũng thấp thỏm lo lắng.
Nhưng điều mọi người lo lắng nhất không phải là thu nhập bấp bênh, mà là những chấn thương có thể xảy ra bất cứ lúc nào. “Lỡ tay một cái là hàng rơi xuống chân, có người bị bầm dập cả tuần vẫn phải đi làm. Chúng tôi quen rồi, chứ mà nghỉ lâu thì mất mối ngay”, ông Bình thở dài.

Cách đó không xa, anh Trần Văn Hanh (42 tuổi, huyện Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên) vừa khuân xong mấy bao tải cà chua, ngồi bệt xuống nền chợ, đôi tay tê cứng vì mỏi.
Anh làm nghề này hơn 2 năm, đêm nào cũng chạy xe máy gần chục cây số đến chợ nhận việc. Lúc mới làm, về đến nhà là đau nhức toàn thân, sáng dậy không muốn ăn cơm. Nhưng rồi quen dần, cứ thế bám trụ với công việc.
“Với những mặt hàng dễ hư hỏng như hoa quả, tôi phải xếp đặt cẩn thận, nhưng đôi khi vẫn xảy ra sự cố. Có hôm làm cả đêm, đến sáng lỡ tay làm rơi vài thùng nho, thế là chủ hàng bắt đền. Mất sạch tiền công, còn phải bỏ thêm tiền túi”, anh Hanh kể.
Gần sáng, những chuyến xe tải thưa dần, đó cũng là lúc những người cửu vạn kết thúc một đêm lao động. Họ thu dọn đồ đạc, lặng lẽ ra về trên những chiếc xe cũ kỹ, bám đầy bụi đất.
Trên con đường vắng, từng bóng người xiêu vẹo trong làn sương sớm, mỗi bước chân dường như là một sự gắng gượng, giữ gìn hy vọng về một ngày mai đủ đầy hơn.
Một số hình ảnh PV Báo Công Lý ghi nhận:





Theo Congly.vn